Một thời để nhớ

"Thời sinh viên" chẳng biết dùng từ gì thật hay để gọi tên quãng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời ấy nữa. Giá như có thể được đánh đổi một điều gì đó để quay trở về dù chỉ một ngày để được lại làm một thằng sinh viên, sống đời sinh viên...

Gia đình!

Tôi nhớ hồi bé có lần em tôi bị bọn đàn anh trong xóm chơi khăm đẩy xuống một cái hố sâu, nó hình như vất vả lắm mới lên được. Tôi chẳng thể nhớ rõ phản ứng của mình lúc đó, nhưng theo suy đoán của tôi là không có gì quyết liệt, cái quyết liệt tầm cỡ một người anh trai phải có để bảo vệ em mình. Cái mà tôi đã không có để đổi lại được coi là một đứa hiền lành. Bây giờ nghĩ lại tôi thấy giận bản thân, đáng lý ra lúc đó tôi phải xử lý bọn đàn anh vớ vẩn đó, mặc dù có thể mà chắc chắn sẽ no đòn. Nhưng con nít ai chẳng từng ăn đòn. Chỉ riêng tôi có lẻ chưa từng dám bị ăn đòn. Lớn lên tôi đi làm xa gia đình, tôi nghĩ mình như một kẻ độc hành, hôm nay giá như ở gần mọi người chắc tôi đã tốt hơn. Tôi nhớ bố mẹ, nhớ thằng em hay chém gió với mình, nhớ bữa cơm gia đình. Hồi mới ra trường trước khi là một kẻ độc hành đáng thương có lần bố mẹ tôi đã nói: "nếu có tiền sẽ cho tôi đi học lại", chẳng ai biết nó đã có ý nghĩa với tôi thế nào. Tôi hiểu đó là những điều tốt đẹp nhất mà bố mẹ mong muốn làm cho mình, họ sợ tôi vất vả, chỉ là họ không thể. Gia đình là thứ quý giá và đáng trân trọng nhất trên cuộc đời này, tôi cũng nghĩ cuộc sống này chẳng có ai tốt với nhau vô điều kiện như gia đình, nếu có cũng chỉ là họ nói tốt với nhau những thứ sáo rỗng không để làm gì, hay khác hơn là trao đổi điều tốt cho nhau với những mặc cả, nhưng suy cho cùng con người với cuộc sống lẻ hiển nhiên chẳng nên sống tốt. Ngoài gia đình, tất cả còn lại cũng chỉ là người dưng.


Niềm tin cho sự may mắn.

Niềm tin cho sự may mắn.
Luôn luôn nhìn thấy trong tất thảy những vận rủi của mình những điều may mắn lạ kỳ. Bởi lẻ chẳng có ai nhận là người đã ban phát cho riêng tôi nhưng may mắn ấy nên tôi vẫn thường cảm ơn Ông Trời. Không phải là môn đồ của bất kỳ một tôn giáo nào, nhưng tôi lại luôn tin rằng những gì diễn ra trong cuộc sống mỗi chúng ta đều là những sự việc, hiện tượng phần nào đã được sắp đặt trước bởi một ai đó. Thực ra bản chất của những khúc mắc diễn ra trong cuộc sống đều có thể lý giải là hệ quả của thái độ, cách ứng sử và đương nhiên là hành động của mỗi người với các sự kiện. Nhưng chắc hẳn rằng ai trong mỗi chúng ta cũng từng đặt ra câu hỏi rằng tôi đã làm thế đáng lẻ kết quả nó phải thế này sao nó lại là thế kia, mình đã làm đúng tất cả sao nó lại thành ra thế này. Hay tôi đã làm điều gì sai để phải nhận lấy tất cả điều ấy. Tôi cũng từng có những thắc mắc đó và thường tự trả lời có lẻ do Ông Trời. Cuộc đời tôi là một chuỗi và lặp lại của sự lười biếng – gặp khó khăn – một chút nổ lực nho nhỏ - một sự may mắn lớn lớn và tôi vượt qua được tất cả. Diển hình là những năm học cấp ba của mình, tôi là một học sinh cực kỳ lười biếng. Việc hoc của tôi thường được mẹ tôi nhăc nhở với tâm ý như thể là việc của chính bà và thường xuyên như cơm bữa. Ví von như các cụ là “nhắc mỏi miêng”. Nhưng đáp lại tất cả những điều đó với tôi việc học vẫn là những phương án đối phó. 3h sáng tôi thường thức dậy bật điện sáng trong phòng nhằm đánh lạc hướng mẹ rồi cứ thế tiếp tục chìm vào giấc ngủ. Mỗi khi ngồi vào bàn học thì trước mắt tôi luôn là một sự bày biện sách vở vô cùng đầy đủ và thật buồn cười là ngay đến cả tờ giấy nháp của mình cũng là nhũng tờ giấy đã viết kín – nếu mẹ tôi mà nhìn thấy hẳn sẽ nghĩ rằng đứa con yêu dấu của bà đang không ngừng nổ lực học tập. Và rồi kỳ thi đại học cũng đến như bao cô cậu học trò cùng trang lứa tôi cũng cắp cặp đi thi – trở về nhà hồi hộp chờ kết quả dù đã tiên lượng được trước. Tuy nhiên may mắn diệu kỳ tôi lại đậu đại học. Thế đó may mắn đã luôn ở bên tôi những lúc khó khăn nhất. Và chắc hẳn nếu bạn cứ sống, hành động hết mình, quan trọng luôn giữ được một niềm tin may mắn bạn sẽ có nó – Sự may mắn/
Lucky.

Nếu lựa chọn sai tôi sẽ được chọn lại (liệu có phép màu như thế)

Nếu lựa chọn sai tôi sẽ được chọn lại  
(liệu có phép màu như thế)


Nếu lựa chọn sai tôi sẽ được chọn lại  (liệu có phép màu như thế)." Cuộc sống" tôi nghĩ thực ra đơn giản chỉ là tập hợp của những lựa chọn hay quyết định. Bạn chọn cái này người khác lại chọn cái kia, bạn quyết định bước tiếp về phía trước trong khi đó bạn của bạn lại quyết định dừng lại. Có lẻ chính vì thế mà mỗi chúng ta khác nhau. Tôi 24 tuổi và cũng đã có kha khá những lựa chọn mang tính hệ trọng trong cuộc đời mình. Cố nhiên tại sao lại chưa có bất kỳ lụa chọn nào mà tôi cảm thấy hài lòng sau khi quyết định. Hay nói chính xác tất cả chúng những lựa chọn của tôi đều mang dáng dấp của những sai lầm. Phải chăng Ông trời đã sắp sẵn cho mình một sự lựa chọn duy nhất mang tên số phận và tất cả những việc làm của tôi chẳng qua chỉ là tôi rẽ trái, rẽ phải, rồi rẽ phải và lại rẽ trái cuối cùng thì vẫn là con đường đó- con đường trước khi tôi rẽ trái lần đầu tiên. Tôi từng đọc và nghe thấy rất nhiều những điều như kiểu vấp ngã thì đứng dậy, sai lầm chưa hẳn đã là điều không tốt. Nó đúng nhưng vậy thì cái gì mới thực sự là không tốt, cái gì sẽ đánh gục bạn tốt hơn nữa nếu không phải là những cú vồ ngã. Đơn giản tất cả chỉ là sự an ủi, một liều thuốc giảm đau cho mỗi lần vấp ngã để mỗi chúng ta biết rằng nếu không đứng dậy có thể rồi bạn sẽ đau đớn hơn nỗi đau trong nhất thời đó. Ngày mai tôi sẽ lại lên đường với một lựa chọn chẳng khác gì kha khá những lựa chọn trước nó. Nhưng biết làm sao được khi mình chỉ có quyền lựa chọn giữa xấu và rất xấu. Thôi đành chọn xấu. Hy vọng tất cả nhưng sai lầm, những điều không may mắn sẽ làm nên một cái gì đó đúng đắn, một điều gì đó may mắn với công thức phủ định của phủ định sẽ là khẳng định. Hy vọng, tin tưởng. I must to stand up where I've just been falling for bit time.
Tôi tập viêt-First time
(Hophth)


Oh, Childhood!

(Part 2) ấu thơ trong tôi là....
St: Haivl.vn

Bởi vì anh là kĩ sư xây dựng

 Bởi vì anh là kĩ sư xây dựng
 *****************************************
Anh sẽ là 1 kĩ sư xây dựng
Là cuộc đời sẽ gắn với xi măng
Có nghĩa là sẽ vắng mặt quanh năm
Mùng 8 tháng 3 sẽ không vui cùng em được
20 tháng 10 em sẽ buồn hơn trước
14 tháng 2 một mình em lẻ bước
Bởi vì anh theo bước công trình
Sinh nhật em sẽ phải một mình
Với ngọn nến lẻ loi cô độc
Bánh ga tô sẽ chẳng còn vị ngọt
Và hoa hồng chẳng thể trao tay
Nếu em yêu anh sẽ có những ngày
Phải chờ đợi anh trong vô vọng
Thứ 7 cuối tuần ngập ngừng đứng ngóng
Dù biết rằng anh sẽ chẳng về đâu
Với 1 mình em sẽ phải đương đầu
Với những khó khăn trong cuộc sống
Rồi em sẽ hoảng hốt giật mình
Nghe tin báo công trình anh ngập nước
Em sẽ có những đêm không ngủ lo cho anh
Nếu lấy anh tóc em sẽ bạc nhanh
Và nếp nhăn trên trán em sẽ rõ
Chăm bố mẹ lúc nắng lúc mưa
Phải làm ngơ trước những sự trêu đùa
Để giữ trọn tấm lòng chung thủy
Anh ước gì đây chỉ là mơ nhé
Bởi vì anh không muốn em buồn
Thông cảm cho anh khi vắng nhà luôn
Bởi vì anh là Kĩ sư xây dựng

25 Minutes





25 Minutes

After some time I've finally made up my mind
She is the girl and I really want to make her mine
I'm searching everywhere to find her again
To tell her I love her
And I'm sorry 'bout the things I've done

I find her standing in front of the church
The only place in town where I didn't search
She looks so happy in her weddingdress
But she's crying while she's saying this

[Chorus:]
Boy I've missed your kisses all the time but this is
Twentyfive minutes too late
Though you travelled so far boy I'm sorry your are
Twentyfive minutes too late

Against the wind I'm going home again
Wishing me back to the time when we were more than friends

But still I see her in front of the church
The only place in town where I didn't search
She looked so happy in her weddingdress
But she cried while she was saying this

[Chorus:]
Boy I've missed your kisses all the time but this is
Twentyfive minutes too late
Though you travelled so far boy I'm sorry your are
Twentyfive minutes too late

Out in the streets
Places where hungry hearts have nothing to eat
Inside my head
Still I can hear the words she said

[Chorus:]
Boy I've missed your kisses all the time but this is
Twentyfive minutes too late
Though you travelled so far boy I'm sorry your are
Twentyfive minutes too late

I can still hear her say.......

Doremon Chế^^

(cLICK VÀO HÌNH ĐỂ XEM)